Cận cảnh chữ Hán - Nôm in khắc trên gạch ở Thành nhà Hồ
Trong những lần khai quật tại Di sản văn hóa thế giới Thành nhà Hồ - kinh thành bằng đá có một không hai ở Việt Nam, các nhà khảo cổ đã tìm thấy nhiều gạch đất nung với số lượng lớn khắc chữ Hán - Nôm.
Thành Nhà Hồ – tên thường gọi của tòa thành bằng đá độc đáo còn khá nguyên vẹn giữa vùng đồng bằng lưu vực sông Mã và sông Bưởi, thuộc địa phận các thôn Tây Giai, Xuân Giai (xã Vĩnh Tiến), Đông Môn (xã Vĩnh Long), huyện Vĩnh Lộc, tỉnh Thanh Hóa.
Thành nhà Hồ có các tên gọi khác như An Tôn, Tây Đô, thành Phủ Thanh Hoá, Tây Kinh, Thạch Thành, Tây Giai. Theo lý giải tên thành, gọi thành Anh Tôn vì khu vực này vào cuối thời Trần có tên là động An Tôn, thành Tây Đô vì thành là kinh đô của nước Đại Việt (1397-1400) và Đại Ngu (1400-1407), thành Tây Kinh để phân biệt với Đông Kinh (Thăng Long), Thạch Thành vì thành được xây toàn bằng đá, thành Tây Giai vì thành thuộc thôn Tây Giai.
Thành nhà Hồ có các tên gọi khác như An Tôn, Tây Đô, thành Phủ Thanh Hoá, Tây Kinh, Thạch Thành, Tây Giai. Theo lý giải tên thành, gọi thành Anh Tôn vì khu vực này vào cuối thời Trần có tên là động An Tôn, thành Tây Đô vì thành là kinh đô của nước Đại Việt (1397-1400) và Đại Ngu (1400-1407), thành Tây Kinh để phân biệt với Đông Kinh (Thăng Long), Thạch Thành vì thành được xây toàn bằng đá, thành Tây Giai vì thành thuộc thôn Tây Giai. Công trình này được Hồ Quý Ly cho xây dựng năm 1937, dựa trên những nguyên tắc cơ bản về địa thế, phong thủy, tiền án hậu chẩm đều có hình sông thế núi bao bọc. Công trình ước tính sử dụng 20.000 m3 đá để xây cất và gần 100.000 m3 đất được đào đắp, thành được kết cấu gồm 3 phần Hoàng thành (nội thành), Hào thành bao bên ngoài, cách chân thành chừng 50 m, có tác dụng bảo vệ nội thành và La thành là vòng ngoài cùng.
Trải qua hơn 600 năm, phần kiến trúc bên trong hoàng thành đã bị hủy hoại, vùi lấp hết, song 4 bức tường thành - biểu tượng của Thành Nhà Hồ - vẫn giữ tương đối nguyên vẹn kiến trúc ban đầu, nổi bật với 4 cổng Nam, Bắc, Đông, Tây.
Bên cạnh phần di tích lộ thiên, sau nhiều cuộc khai quật trên diện tích hàng chục nghìn mét vuông khác, các nhà khảo cổ đã phát hiện được hàng nghìn di vật và nhiều mảng kiến trúc thể hiện sự giao thoa, tiếp biến kiến trúc các thời Trần, Hồ và Lê sơ như sân lát gạch, các trụ chân tảng bằng đá, Giếng Vua... Trong đó, nhiều nhất là các hiện vật được làm bằng đá và gạch.
\
Gạch đất nung được tìm thấy, phần lớn là loại gạch bìa có hình chữ nhật. Xét chất liệu, kỹ thuật, màu sắc và kích thước thì gạch bìa có hai loại. Một loại có màu đỏ tươi, chất liệu mịn, độ nung cao, bề mặt gạch nhẵn. Một số viên có chữ "Vĩnh Ninh Trường". Các nhà nghiên cứu cho rằng đây là loại gạch được mang từ Thăng Long vào. Một loại gạch khác là gạch bìa có khắc chữ Hán - Nôm ghi tên các địa danh đã tham gia sản xuất gạch. Loại gạch này có kích thước lớn hơn, độ nung thấp. Đây là loại gạch sản xuất vào những năm xây dựng Đàn tế Nam Giao của nhà Hồ (1400-1402).
Theo số liệu thống kê, có khoảng 300 địa danh sản xuất gạch xây Thành nhà Hồ, tiêu biểu như Vĩnh Lộc, Nông Cống, Đông Sơn, Hoằng Hóa, Thiệu Hóa, Yên Định, Hà Trung (Thanh Hóa), Tuyên Quang, Hưng Yên.
Nguồn: tienphong.vn